THƠ ĐÃ ĐƯỢC PHỔ NHẠC
Thơ Trần Xuân An ( Link: nguyên tác )
& Nhạc của các nhạc sĩ:
- Trần Đức Tâm (phổ 2 bài),
- Lê Văn Hòa (phổ 1 bài),
- Nguyễn Long (phổ 1 bài),
- Lê Anh (phổ 1 bài),
- Nguyễn Trung Ngạn (phổ 2 bài),
- Tôn Thất Lan (phổ 3 bài)
Link: THƠ ĐÃ ĐƯỢC PHỔ NHẠC
http://www.tranxuanan-writer.net/Home/cac-trang-phu-khac/tho-pho-nhac
Nhạc sĩ LÊ VĂN HOÀ
Tiếng chuông xưa --- Link mới: Xem
Nhạc sĩ TRẦN ĐỨC TÂM
Với biển --- Link mới: Xem
Vườn của hai người (tr.1) --- Link mới: Xem
Vườn của hai người (tr.2) --- Link mới: Xem
Nhạc sĩ KÔNG THANH BÍCH
Thoáng xưa ---- Link khác: Xem
Về nghe mưa tím (4-9HB7) --- Link mới: Xem
Nhớ bấm nút mở rộng kích cỡ
Quét chụp (scan) tại Cti Chế bản điện tử Thiên Ân (đường Trần Quốc Thảo, Q.3, TP.HCM.)
Bản quyền âm nhạc thuộc về các nhạc sĩ
Nhớ bấm nút mở rộng kích cỡ
Quét chụp (scan) tại Cti Chế bản điện tử Thiên Ân (đường Trần Quốc Thảo, Q.3, TP.HCM.)
Bản quyền âm nhạc thuộc về các nhạc sĩ
Chân thành cảm ơn
08-5 HB10 (2010)
TXA.
Liên lạc:
Địa chỉ thường trú:
71B Phạm Văn Hai
Phường 3, Quận Tân Bình,
TP.HCM.
Việt Nam
Điện thư: tranxuanan.writer@gmail.com
Điện thoại: 0908 803 908 & (08) 38453955
Chân thành cảm ơn mọi ý kiến trợ giúp.
Nguyên tác thơ phổ nhạc
Web Tác giả Trần Xuân An
Web cũ:
NHỮNG BÀI THƠ CỦA TRẦN XUÂN AN QUA NHỮNG NÉT ÂM NHẠC
Nguyên tác thơ phổ nhạc
Trần Xuân An
TIẾNG CHUÔNG XƯAsáng nay em đi chùalòng tôi buồn hơn xưamột thời con dế nhỏngậm sương mùa tương tưmột thời con kiến nhỏkhóc vùi trên đường mưasáng nay em đi chùatóc em cài hoa xưathắp lên mùi hương khóitrên bình nhang linh hưmôi em thuyền bát nhãxa tôi bờ đời mưangắn dài câu gian dốiướt sũng lời lọc lừasáng nay em đi chùaem mặc áo người xưadìm tôi dòng mộng cũngậm nhánh rong mơ hồsáng nay em đi chùalá ngủ còn hương xưatôi làm con chim nhớhót mừng ai giao mùa?tôi là chim đổi xứtìm hoài mùa ngây thơtôi mang thân cổ thụníu mãi mây ngu ngơmột đời còn thương nhớkhi nghe tiếng chuông xưa.1973CUỐI CÙNGXIN MỘT LẦN CẢM ƠNkhói đá mờ bayhàng thông xanh rùng mình ướt đẫmmột buổi chiều một mùa thucánh chim quá đỗi vô tìnhmang đếntiếng chuông chùa ngân ngamùa xưa năm xưa hồn xưaem đi trên đường chiều vui cỏtình sầu sương tanguốc khua êm nồng nànáo bay trong gióngoan hiền vai tóc đan thanhta – tên mục tửnghiêng tiếng sao vô vilùa bầy trâu trầm luân trả lại chuồng đờita nằm lăn trên cỏhôn dấu chân emnghe lòng mình thênh thang như buồm mây lộng giórộn rã chân emguốc khua nho nhỏngày xưa năm xưa mùa xưanắng cúc vàng ngoài ngõôi một sáng mai thuta đứng nhìn em cuối phốbâng quơ em cười bỡ ngỡvà trái tim hồng ta đã hiến dângơi tình mùa trên lá rưng rưngơi mùa thu quàng vai ngoanđưa em về lối lạnơi có một dòng sông rất xanhnơi có chiếc cầu bắc qua hai bờ đất(chưa một lần gặp nhau)cho em soi bóng mỉm cườicho em bâng khuâng sắp khócnhìn lá thu bayước mơ như cụm lục bình trên dòng ngày thángbên bóng mây phiêu đãng êm đềmnơi có những con thuyền đầy cát long lanh…để hôm naytôi đứng bên này bờ nghe sóng vỗcầu xưa vẫn gãynối liền với bờ kia – hư không!và trái tim xưa…tôi làm người mất bóngcuối cùng xin một lần cảm ơnem đã chia nhau những thoáng yêu thươngsuốt phần đời tôi không tiêu hếtơi những tiếng chân emđã tập cho tôi từng bước sốngđã dìu tôi qua cầu gian nanđã vuốt ve tôi những lần thảm bạixin một lần cảm ơnơi hàng thông xanh chân núi đácảm ơn bốn mùa có mây có giócó nắng và mưa trong tình sầu vạn cổ.1973VỚI BIỂNgió thổi lạnh bờ đờisóng khuya mặn tình tôimột hừng đông đến đắngtrong trái tim rưng nắnghồn nhoà theo trưa sươngthuyền mờ trôi không phươngngâm tràn trên bãi trắngmuống tím chiều hoang vắngđêm xoá lấp hết rồisao rơi biển ru hời…VƯỜN CỦA HAI NGƯỜIchung quanh ngôi nhà ấycây hiền và lá ngoantháng năm đầy sương móctẩm hương thân thể nàngsinh ra từ gió máttiếng chim nuôi lớn lêndậy thì cùng lũ bướmnàng cũng là thiên nhiênmột hôm chàng qua đóvương cây rách linh hồnghé xin nàng khâu lạibằng sợi tóc xanh nonngón tay nàng run runtrái tim chàng rưng rưngnụ hôn nồng môi thơmđoá ngây thơ nở nốtvà họ đã yêu nhaudễ thương như nắng lụavườn địa đàng phải đâuchuyện ngày xưa ngày xửa.1973THOÁNG XƯAtôi trở về đây sông ơibước trên lối cỏ một thời ấu thơơ kìa chú bé ngây ngômải theo chiếc bướm thoắt chờ thoắt baydù áo đầy bông cỏ maysúng vang, tiếng mẹ khô gầy tìm con!vẫn thơm nắng gió say hồnvời trông cánh nhỏ chập chờn dần xasông ơi bao năm trôi quathoáng xưa gặp lại ướt nhoà mắt tôi.1990TẠ ƠNtừ vành nôi đến mồ chônngửa và sấp – kiếp đã tròn – thoáng thôilún sâu tận đất đen rồicó khi kết mật cành đời, xanh nonthấm thía cõi ta bà hơnvẫn ơn cha mẹ cho con làm người.1991NGÕ RÊUbước chân về lối cũrêu xanh trên thành chiềuvệt nắng tà dần úahắt hiu buồn tàn xiêutôi bây giờ xa lạmỗi tôi nhìn ra tôichợt tím hoa me đấttừ vết thương nguôi rồichia tan từ độ ấyem trôi giạt phương nàocố quên lòng vách cổmàu gạch không hư haotìm chi nơi cõi hẹnbóng tối đang khoả nhoàánh tím hoa me đấthoá vì sao quá xa!1992TRONG MƯA THU1mơ em trên đường mưatơ vàng bay lưa thưalá vàng nghiêng mắt ngónón vàng che tóc xưatóc đôi bờ kẹp nhỏđã biết buồn hay chưamôi hồng nhung thắm nụlung linh dăm hạt mưa2mơ em chiều mùa thucây thì thầm vi vuanh nhìn đôi tay ngọcgảy khúc đàn ước mơrưng rưng hồn muốn khócôi ngày xưa ngày xưađàn xưa em còn gảyvọng về trong hơi mưa3mơ em chiều chưa tanđường đi sầu mênh manganh cúi đầu nhìn đấtmưa bay trên cỏ vàngmưa phùn bay lất phấtdây đàn đâm xuyên ngangquả tim anh nhức buốtrụng rơi trong lá vàng4mơ em sân trường xưacặp nặng tình… vu vơ…áo mùa thu vẫn mớigió vờn thôi se suaanh đi về thành nộinghẹn ngào trong hương mưamuôn năm tình còn mớibao giờ như bao giờ.1973GẦN XA LÃNG ĐÃNGngẫu hứng dọc đường với hai người bạnrong chơi với mùi hươngtrăng trăng và sương sươngem đó không không đóxui chi anh lạc đườngđêm trôi làn tóc mượtthoáng hương lâng đằng trướcthoắt lãng đãng phía sauem gần mà ở đâumùi hương ơi hương, hươngmột đời anh đuổi bắtchợt là em rất thật…vô thường và vô phương!MƯA MIỀN CAOnghe bay bay từng ngày mưalạnh tê hạt biếc gió lùa ngoài sânbâng quơ thoảng nắng phân vânhồng mơ, vàng, thoắt trắng ngần, thoảng quađất trời xoay kính vạn hoalũng đồi hoa và hoa và khói sươngngập ngừng khách lạ ven đường:tôi tìm tôi giữa vô thường, bơ vơ…KHÚC VÀO MÙArất vàng là nắng Tân Raichạm vào nhánh lá tràn vai nắng vàngvác cây xà gạt, thênh thangbàn chân lội nắng nắng loang lối rừngmùa mưa đã tới sau lưngmà vàng cái nắng là mừng cái nương(ngày mai thóc chảy về buônnhư con lũ nắng trên đường đang đi)chồi lên kín rẫy xanh rìphát mau ta phát sá gì, nắng đunmau bùng lửa, phơi tro munmưa tra hạt, mầm xanh phun, rộng dàirất vàng là nắng Tân Raingày mai gùi nặng đầy vai nắng vàng.1978 – 1979
VỀ NGHE MƯA TÍM“bồi hồi áp má thật lâukhoai thơm, ngon, ấm, nhớ lần đầu môi hôn”(TXA.)mai anh về Huế nghe mưangồi trông sợi tím giăng thưa cuối chiềutìm trong lớp lớp xanh rêunụ hôn ngày đó rất liều gửi emnhư ca dao ngọt và mềmvút từ sông nước hồn kềm được đâunâng hoa môi ghé thật lâuphong thơ cuốn vội gai đau mực nhoàtím nhưng nhức hạt mưa sabay thơm niềm nhớ thấm qua nỗi buồnbao năm xa biệt phố vườncó về cũng chỉ ngùi thương chúng mìnhmưa ngan ngát man mác tìnhmơ đoá hôn tuổi lung linh lại hồngxin dầm mưa thuở long đongsống phiêu bồng Huế, tím lòng yêu emanh về ngồi sững bên thềmtrông mưa tím suốt ngày đêm vạn mùanghe thâm trầm Huế thầm mưagã học trò đã già nua mai về.Trần Xuân An(trong các tập thơ đã xuất bản)