Tổng số lượt xem trang

Thứ Tư, 1 tháng 9, 2010

Ho Chi Minh - Ngay Tuyen ngon doc lap & Khai sinh Nuoc VNDCCH.

Nghe giọng đọc của chính chủ tịch Hồ Chí Minh



Ngày Tuyên ngôn độc lập &
Khai sinh Nước Việt Nam dân chủ cộng hòa:
02-9-1945 (2010)


TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP

Hỡi đồng bào cả nước,

"Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hoá cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc".

Lời bất hủ ấy ở trong bản Tuyên ngôn Độc lập năm 1776 của nước Mỹ. Suy rộng ra, câu ấy có ý nghĩa là: tất cả các dân tộc trên thế giới đều sinh ra bình đẳng, dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do.

Bản Tuyên ngôn Nhân quyền và Dân quyền của Cách mạng Pháp năm 1791 cũng nói: "Người ta sinh ra tự do và bình đẳng về quyền lợi; và phải luôn luôn được tự do và bình đẳng về quyền lợi".

Đó là những lẽ phải không ai chối cãi được.

Thế mà hơn 80 năm nay, bọn thực dân Pháp lợi dụng lá cờ tự do, bình đẳng, bác ái, đến cướp đất nước ta, áp bức đồng bào ta. Hành động của chúng trái hẳn với nhân đạo và chính nghĩa.

Về chính trị, chúng tuyệt đối không cho nhân dân ta một chút tự do dân chủ nào.

Chúng thi hành những luật pháp dã man. Chúng lập ba chế độ khác nhau ở Trung, Nam, Bắc để ngăn cản việc thống nhất nước nhà của ta, để ngăn cản dân tộc ta đoàn kết.

Chúng lập ra nhà tù nhiều hơn trường học. Chúng thẳng tay chém giết những người yêu nước thương nòi của ta. Chúng tắm các cuộc khởi nghĩa của ta trong những bể máu.

Chúng ràng buộc dư luận, thi hành chính sách ngu dân.

Chúng dùng thuốc phiện, rượu cồn để làm cho nòi giống ta suy nhược.

Về kinh tế, chúng bóc lột dân ta đến xương tủy, khiến cho dân ta nghèo nàn, thiếu thốn, nước ta xơ xác, tiêu điều. Chúng cướp không ruộng đất, hầm mỏ, nguyên liệu.

Chúng giữ độc quyền in giấy bạc, xuất cảng và nhập cảng.

Chúng đặt ra hàng trăm thứ thuế vô lý, làm cho dân ta, nhất là dân cày và dân buôn trở nên bần cùng.

Chúng không cho các nhà tư sản ta ngóc đầu lên. Chúng bóc lột công nhân ta một cách vô cùng tàn nhẫn.

Mùa thu năm 1940, phát xít Nhật đến xâm lăng Đông Dương để mở thêm căn cứ đánh Đồng Minh, thì bọn thực dân Pháp quỳ gối đầu hàng, mở cửa nước ta rước Nhật. Từ đó dân ta chịu hai tầng xiềng xích: Pháp và Nhật. Từ đó dân ta càng cực khổ, nghèo nàn. Kết quả là cuối năm ngoái sang đầu năm nay, từ Quảng Trị đến Bắc kỳ, hơn hai triệu đồng bào ta bị chết đói.

Ngày 9 tháng 3 năm nay, Nhật tước khí giới của quân đội Pháp. Bọn thực dân Pháp hoặc là bỏ chạy, hoặc là đầu hàng. Thế là chẳng những chúng không "bảo hộ" được ta, trái lại, trong 5 năm, chúng đã bán nước ta hai lần cho Nhật.

Trước ngày 9 tháng 3, biết bao lần Việt Minh đã kêu gọi người Pháp liên minh để chống Nhật. Bọn thực dân Pháp đã không đáp ứng lại thẳng tay khủng bố Việt Minh hơn nữa. Thậm chí đến khi thua chạy, chúng còn nhẫn tâm giết nốt số đông tù chính trị ở Yên Bái và Cao Bằng.

Tuy vậy, đối với người Pháp, đồng bào ta vẫn giữ một thái độ khoan hồng và nhân đạo. Sau cuộc biến động ngày 9 tháng 3, Việt Minh đã giúp cho nhiều người Pháp chạy qua biên thùy, lại cứu cho nhiều người Pháp ra khỏi nhà giam Nhật và bảo vệ tính mạng và tài sản cho họ.

Sự thật là từ mùa thu năm 1940, nước ta đã thành thuộc địa của Nhật, chứ không phải thuộc địa của Pháp nữa. Khi Nhật hàng Đồng minh thì nhân dân cả nước ta đã nổi dậy giành chính quyền, lập nên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.

Sự thật là dân ta lấy lại nước Việt Nam từ tay Nhật, chứ không phải từ tay Pháp.

Pháp chạy, Nhật hàng, vua Bảo Đại thoái vị. Dân ta đã đánh đổ các xiềng xích thực dân gần 100 năm nay để gây dựng nên nước Việt Nam độc lập. Dân ta lại đánh đổ chế độ quân chủ mấy mươi thế kỷ mà lập nên chế độ Dân chủ Cộng hòa.

Bởi thế cho nên, chúng tôi, lâm thời Chính phủ của nước Việt Nam mới, đại biểu cho toàn dân Việt Nam, tuyên bố thoát ly hẳn quan hệ với Pháp, xóa bỏ hết những hiệp ước mà Pháp đã ký về nước Việt Nam, xóa bỏ tất cả mọi đặc quyền của Pháp trên đất nước Việt Nam.

Toàn dân Việt Nam, trên dưới một lòng kiên quyết chống lại âm mưu của bọn thực dân Pháp.

Chúng tôi tin rằng các nước Đồng minh đã công nhận những nguyên tắc dân tộc bình đẳng ở các Hội nghị Tê-hê-răng và Cựu Kim Sơn, quyết không thể không công nhận quyền độc lập của dân Việt Nam.

Một dân tộc đã gan góc chống ách nô lệ của Pháp hơn 80 năm nay, một dân tộc đã gan góc đứng về phe Đồng Minh chống phát xít mấy năm nay, dân tộc đó phải được tự do! Dân tộc đó phải được độc lập!

Vì những lẽ trên, chúng tôi, chính phủ lâm thời của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, trịnh trọng tuyên bố với thế giới rằng:

Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập, và sự thật đã thành một nước tự do độc lập. Toàn thể dân tộc Việt Nam quyết đem tất cả tinh thần và lực lượng, tính mạng và của cải để giữ vững quyền tự do, độc lập ấy.

HỒ CHÍ MINH

Bản sao băng ghi âm,
lưu tại Viện Hồ Chí Minh.

Hồ Chí Minh toàn tập, tập 4 (1945-1946), xuất bản lần thứ 2 (tái bản lần 1), Nxb. Chính Trị Quốc Gia, 2000 (tr. 9-12, bản PDF)


Nguồn: Bản chữ vi tính "word" trên "Google tìm kiếm"

Chủ Nhật, 9 tháng 5, 2010

Trân trọng mời hát THƠ ĐÃ ĐƯỢC PHỔ NHẠC

TRÂN TRỌNG MỜI HÁT
THƠ ĐÃ ĐƯỢC PHỔ NHẠC

Thơ Trần Xuân An ( Link: nguyên tác )

& Nhạc của các nhạc sĩ:
- Trần Đức Tâm (phổ 2 bài),
- Lê Văn Hòa (phổ 1 bài),
- Nguyễn Long (phổ 1 bài),
- Lê Anh (phổ 1 bài),
- Nguyễn Trung Ngạn (phổ 2 bài),
- Tôn Thất Lan (phổ 3 bài)

Link: THƠ ĐÃ ĐƯỢC PHỔ NHẠC

http://www.tranxuanan-writer.net/Home/cac-trang-phu-khac/tho-pho-nhac

Nhạc sĩ LÊ VĂN HOÀ

Tiếng chuông xưa --- Link mới: Xem

Nhạc sĩ NGUYỄN LONG

Cuối cùng xin một lần cảm ơn --- Link mới: Xem

Nhạc sĩ TRẦN ĐỨC TÂM

Với biển --- Link mới: Xem
Vườn của hai người (tr.1) --- Link mới: Xem

Vườn của hai người (tr.2) --- Link mới: Xem

 Nhạc sĩ KÔNG THANH BÍCH
 Tạ ơn  ---- Link khác: Xem
 Thoáng xưa  ---- Link khác: Xem

Nhạc sĩ NGUYỄN TRUNG NGẠN

Hoa me đất --- Link mới: Xem
Trong mưa thu --- Link mới: Xem

Nhạc sĩ LÊ ANH

Gần xa lãng đãng --- Link mới: Xem

Nhạc sĩ TÔN THẤT LAN

Mưa miền cao --- Link mới: Xem
Khúc vào mùa --- Link mới: Xem
Về nghe mưa tím (4-9HB7) --- Link mới: Xem

Nhớ bấm nút mở rộng kích cỡ

Quét chụp (scan) tại Cti Chế bản điện tử Thiên Ân (đường Trần Quốc Thảo, Q.3, TP.HCM.)
Bản quyền âm nhạc thuộc về các nhạc sĩ
Chân thành cảm ơn

08-5 HB10 (2010)

TXA.

Liên lạc:


Địa chỉ thường trú:

71B Phạm Văn Hai
Phường 3, Quận Tân Bình,
TP.HCM.
Việt Nam

Điện thư: tranxuanan.writer@gmail.com

Điện thoại: 0908 803 908 & (08) 38453955

Chân thành cảm ơn mọi ý kiến trợ giúp.



Nguyên tác thơ phổ nhạc
Web Tác giả Trần Xuân An 

      Web cũ: 

NHỮNG BÀI THƠ CỦA TRẦN XUÂN AN QUA NHỮNG NÉT ÂM NHẠC
Nguyên tác thơ phổ nhạc
Trần Xuân An

TIẾNG CHUÔNG XƯA

sáng nay em đi chùa
lòng tôi buồn hơn xưa
một thời con dế nhỏ
ngậm sương mùa tương tư
một thời con kiến nhỏ
khóc vùi trên đường mưa

sáng nay em đi chùa
tóc em cài hoa xưa
thắp lên mùi hương khói
trên bình nhang linh hư

môi em thuyền bát nhã
xa tôi bờ đời mưa
ngắn dài câu gian dối
ướt sũng lời lọc lừa

sáng nay em đi chùa
em mặc áo người xưa
dìm tôi dòng mộng cũ
ngậm nhánh rong mơ hồ

sáng nay em đi chùa
lá ngủ còn hương xưa
tôi làm con chim nhớ
hót mừng ai giao mùa?

tôi là chim đổi xứ
tìm hoài mùa ngây thơ
tôi mang thân cổ thụ
níu mãi mây ngu ngơ
một đời còn thương nhớ
khi nghe tiếng chuông xưa.

1973




CUỐI CÙNG
XIN MỘT LẦN CẢM ƠN  

khói đá mờ bay
hàng thông xanh rùng mình ướt đẫm
một buổi chiều một mùa thu
cánh chim quá đỗi vô tình
mang đến
tiếng chuông chùa ngân nga

mùa xưa năm xưa hồn xưa
em đi trên đường chiều vui cỏ
tình sầu sương tan
guốc khua êm nồng nàn
áo bay trong gió
ngoan hiền vai tóc đan thanh

ta – tên mục tử
nghiêng tiếng sao vô vi
lùa bầy trâu trầm luân trả lại chuồng đời
ta nằm lăn trên cỏ
hôn dấu chân em
nghe lòng mình thênh thang như buồm mây lộng gió
rộn rã chân em
guốc khua nho nhỏ

ngày xưa năm xưa mùa xưa
nắng cúc vàng ngoài ngõ
ôi một sáng mai thu
ta đứng nhìn em cuối phố
bâng quơ em cười bỡ ngỡ
và trái tim hồng ta đã hiến dâng

ơi tình mùa trên lá rưng rưng
ơi mùa thu quàng vai ngoan
đưa em về lối lạ
nơi có một dòng sông rất xanh
nơi có chiếc cầu bắc qua hai bờ đất
(chưa một lần gặp nhau)
cho em soi bóng mỉm cười
cho em bâng khuâng sắp khóc
nhìn lá thu bay
ước mơ như cụm lục bình trên dòng ngày tháng
bên bóng mây phiêu đãng êm đềm
nơi có những con thuyền đầy cát long lanh…
để hôm nay
tôi đứng bên này bờ nghe sóng vỗ
cầu xưa vẫn gãy
nối liền với bờ kia – hư không!
và trái tim xưa…
tôi làm người mất bóng

cuối cùng xin một lần cảm ơn
em đã chia nhau những thoáng yêu thương
suốt phần đời tôi không tiêu hết
ơi những tiếng chân em
đã tập cho tôi từng bước sống
đã dìu tôi qua cầu gian nan
đã vuốt ve tôi những lần thảm bại

xin một lần cảm ơn
ơi hàng thông xanh chân núi đá
cảm ơn bốn mùa có mây có gió
có nắng và mưa trong tình sầu vạn cổ.

                                               1973



VỚI BIỂN

gió thổi lạnh bờ đời
sóng khuya mặn tình tôi

một hừng đông đến đắng
trong trái tim rưng nắng

hồn nhoà theo trưa sương
thuyền mờ trôi không phương

ngâm tràn trên bãi trắng
muống tím chiều hoang vắng

đêm xoá lấp hết rồi
sao rơi biển ru hời…




VƯỜN CỦA HAI NGƯỜI

chung quanh ngôi nhà ấy
cây hiền và lá ngoan
tháng năm đầy sương móc
tẩm hương thân thể nàng

sinh ra từ gió mát
tiếng chim nuôi lớn lên
dậy thì cùng lũ bướm
nàng cũng là thiên nhiên

một hôm chàng qua đó
vương cây rách linh hồn
ghé xin nàng khâu lại
bằng sợi tóc xanh non

ngón tay nàng run run
trái tim chàng rưng rưng
nụ hôn nồng môi thơm
đoá ngây thơ nở nốt

và họ đã yêu nhau
dễ thương như nắng lụa
vườn địa đàng phải đâu
chuyện ngày xưa ngày xửa.

                                1973


THOÁNG XƯA

tôi trở về đây sông ơi
bước trên lối cỏ một thời ấu thơ

ơ kìa chú bé ngây ngô
mải theo chiếc bướm thoắt chờ thoắt bay

dù áo đầy bông cỏ may
súng vang, tiếng mẹ khô gầy tìm con!

vẫn thơm nắng gió say hồn
vời trông cánh nhỏ chập chờn dần xa

sông ơi bao năm trôi qua
thoáng xưa gặp lại ướt nhoà mắt tôi.

                                     1990


TẠ ƠN

từ vành nôi đến mồ chôn
ngửa và sấp – kiếp đã tròn – thoáng thôi

lún sâu tận đất đen rồi
có khi kết mật cành đời, xanh non

thấm thía cõi ta bà hơn
vẫn ơn cha mẹ cho con làm người.

                                       1991


NGÕ RÊU

bước chân về lối cũ
rêu xanh trên thành chiều
vệt nắng tà dần úa
hắt hiu buồn tàn xiêu

tôi bây giờ xa lạ
mỗi tôi nhìn ra tôi
chợt tím hoa me đất
từ vết thương nguôi rồi

chia tan từ độ ấy
em trôi giạt phương nào
cố quên lòng vách cổ
màu gạch không hư hao

tìm chi nơi cõi hẹn
bóng tối đang khoả nhoà
ánh tím hoa me đất
hoá vì sao quá xa!

                            1992




TRONG MƯA THU

1
mơ em trên đường mưa
tơ vàng bay lưa thưa
lá vàng nghiêng mắt ngó
nón vàng che tóc xưa

tóc đôi bờ kẹp nhỏ
đã biết buồn hay chưa
môi hồng nhung thắm nụ
lung linh dăm hạt mưa

2
mơ em chiều mùa thu
cây thì thầm vi vu
anh nhìn đôi tay ngọc
gảy khúc đàn ước mơ

rưng rưng hồn muốn khóc
ôi ngày xưa ngày xưa
đàn xưa em còn gảy
vọng về trong hơi mưa

3
mơ em chiều chưa tan
đường đi sầu mênh mang
anh cúi đầu nhìn đất
mưa bay trên cỏ vàng

mưa phùn bay lất phất
dây đàn đâm xuyên ngang
quả tim anh nhức buốt
rụng rơi trong lá vàng

4
mơ em sân trường xưa
cặp nặng tình… vu vơ…
áo mùa thu vẫn mới
gió vờn thôi se sua

anh đi về thành nội
nghẹn ngào trong hương mưa
muôn năm tình còn mới
bao giờ như bao giờ.

                              1973




GẦN XA LÃNG ĐÃNG

ngẫu hứng dọc đường với hai người bạn

rong chơi với mùi hương
trăng trăng và sương sương
em đó không không đó
xui chi anh lạc đường

đêm trôi làn tóc mượt
thoáng hương lâng đằng trước
thoắt lãng đãng phía sau
em gần mà ở đâu

mùi hương ơi hương, hương
một đời anh đuổi bắt
chợt là em rất thật…
vô thường và vô phương!




MƯA MIỀN CAO

nghe bay bay từng ngày mưa
lạnh tê hạt biếc gió lùa ngoài sân

bâng quơ thoảng nắng phân vân
hồng mơ, vàng, thoắt trắng ngần, thoảng qua

đất trời xoay kính vạn hoa
lũng đồi hoa và hoa và khói sương

ngập ngừng khách lạ ven đường:
tôi tìm tôi giữa vô thường, bơ vơ…




KHÚC VÀO MÙA

rất vàng là nắng Tân Rai
chạm vào nhánh lá tràn vai nắng vàng

vác cây xà gạt, thênh thang
bàn chân lội nắng nắng loang lối rừng
mùa mưa đã tới sau lưng
mà vàng cái nắng là mừng cái nương
(ngày mai thóc chảy về buôn
như con lũ nắng trên đường đang đi)
chồi lên kín rẫy xanh rì
phát mau ta phát sá gì, nắng đun
mau bùng lửa, phơi tro mun
mưa tra hạt, mầm xanh phun, rộng dài

rất vàng là nắng Tân Rai
ngày mai gùi nặng đầy vai nắng vàng.

                                           1978 – 1979



VỀ NGHE MƯA TÍM

“bồi hồi áp má thật lâu
khoai thơm, ngon, ấm, nhớ lần đầu môi hôn”
(TXA.)

mai anh về Huế nghe mưa
ngồi trông sợi tím giăng thưa cuối chiều

tìm trong lớp lớp xanh rêu
nụ hôn ngày đó rất liều gửi em

như ca dao ngọt và mềm
vút từ sông nước hồn kềm được đâu

nâng hoa môi ghé thật lâu
phong thơ cuốn vội gai đau mực nhoà

tím nhưng nhức hạt mưa sa
bay thơm niềm nhớ thấm qua nỗi buồn

bao năm xa biệt phố vườn
có về cũng chỉ ngùi thương chúng mình

mưa ngan ngát man mác tình
mơ đoá hôn tuổi lung linh lại hồng

xin dầm mưa thuở long đong
sống phiêu bồng Huế, tím lòng yêu em

anh về ngồi sững bên thềm
trông mưa tím suốt ngày đêm vạn mùa

nghe thâm trầm Huế thầm mưa
gã học trò đã già nua mai về.

Trần Xuân An
(trong các tập thơ đã xuất bản)